Sau Mọi Con Sóng Là Chính Mình: Sống Sót, Trưởng Thành & Đi Tiếp.
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Tôi từng nghĩ: đầu tư là để chiến thắng thị trường.
Giờ tôi nghĩ khác: đầu tư là để sống sót qua đủ nhiều chu kỳ, để hiểu sâu hơn về chính mình, và để không đánh đổi sự bình an nội tại lấy vài phần trăm lợi nhuận bất ổn.
Không phải ai cũng cần trở thành nhà đầu tư chuyên nghiệp.
Nhưng nếu bạn đã ở trong thị trường, nếu bạn đã đặt tiền, nếu bạn đã thở cùng từng phiên… thì bạn cần một tâm thế rõ ràng: mình đang đi một hành trình dài, không phải một trò lướt sóng may rủi.
Chu kỳ không lừa ai - chỉ những người thiếu chuẩn bị mới thấy đau.
Một chu kỳ tăng kéo dài 6 tháng có thể khiến người ta nghĩ mình “bất khả chiến bại”. Rồi một nhịp chỉnh 10% lại khiến họ mất hết niềm tin.
Sự thật là: thị trường không “phản bội” ai cả. Nó chỉ làm đúng vai của nó - lên, rồi xuống, rồi lên lại - như hơi thở.
Chu kỳ là một thực thể tự nhiên. Bạn không thể tránh khỏi nó, nhưng bạn có thể chọn cách hành xử trong từng pha:
(1) Khi thị trường hưng phấn: đừng tưởng mình giỏi hơn thực tế.
(2) Khi thị trường điều chỉnh: đừng tưởng mọi thứ sụp đổ.
(3) Khi thị trường tích lũy: đừng ngủ quên vì tưởng không có cơ hội.
Mỗi chu kỳ là một bài học. Vấn đề không phải là bạn học được bài nào, mà là bạn có học kịp không trước khi trả học phí quá đắt?
Đầu tư dài hạn không phải là giữ mãi - mà là có nguyên tắc dài hạn
Tôi từng nhầm “dài hạn” với “cố chấp giữ mãi một cổ phiếu vì đã lỡ mua”. Giờ tôi hiểu, đầu tư dài hạn không phải là bám dính, mà là giữ được nguyên tắc trong suốt một hành trình dài.
Tôi chọn đầu tư dài hạn vì tôi không muốn sống mỗi ngày trong cảm giác phải “ăn T+” hay “thoát hàng trước tin xấu”.
Tôi chọn dài hạn vì tôi muốn nhìn doanh nghiệp - không chỉ là cái mã đang nhảy giá - mà là một thực thể đang vận hành, đang phát triển, đang tạo ra giá trị thực.
Nhưng tôi không giữ dài hạn bằng niềm tin mù mờ. Tôi:
(1) Đọc kỹ báo cáo tài chính,
(2) Hiểu cơ cấu cổ đông,
(3) Theo dõi hành vi ban lãnh đạo,
(4) Định kỳ đánh giá lại niềm tin của mình,
(5) Và sẵn sàng rời đi nếu điều kiện thay đổi.
Dài hạn không phải là giữ - mà là đi cùng một doanh nghiệp, cho đến khi không còn lý do để tiếp tục.
Đầu tư là tu luyện - không có bản lĩnh thì dễ mất chính mình.
Tôi không còn tin vào những người “luôn đúng”. Tôi chỉ tin vào những người đã từng sai, đã từng rút ra bài học, và đã đủ kỷ luật để không lặp lại sai lầm đó.
Thị trường là nơi có thể biến một người đầy lý trí thành kẻ đầy cảm xúc trong chưa đầy 3 cây nến. Nếu bạn không có bản lĩnh, bạn sẽ:
(1) Mua theo ai đó vì họ "nói chắc như đinh đóng cột",
(2) Giữ vì “có tin tốt sắp ra”,
(3) Bán vì “ai đó trong room bảo sắp đổ”,
(4) Và rồi không còn biết đâu là quyết định của chính mình nữa.
Tu luyện trong thị trường không phải là “trở nên siêu phàm”, mà là giữ được chính mình trong đám đông hoảng loạn.
Không bị kéo đi khi thị trường lên, không bị nhấn chìm khi thị trường xuống.
Chỉ đơn giản: hiện diện đầy đủ với từng quyết định của chính mình.
Mọi cú giảm là một lần đo lại lòng tin - và học lại về kỳ vọng.
Thị trường chỉnh - ai cũng sợ. Nhưng nếu bạn đã chuẩn bị từ trước, nếu bạn không đặt quá nhiều hy vọng mù mờ, nếu bạn biết điều gì khiến mình tin vào cổ phiếu đang cầm, thì mỗi cú chỉnh là một lần thử độ tin cậy.
Tôi từng cầm một mã giảm 30% - nhưng tôi không cắt.
Vì doanh nghiệp vẫn đang mở rộng thị phần, biên lợi nhuận vẫn cải thiện, quản trị vẫn minh bạch.
Vài tháng sau, cổ phiếu về lại giá vốn, rồi vượt.
Ngược lại, có mã giảm 8% tôi lập tức bán - vì mọi lý do tôi từng tin đã không còn đúng nữa.
Không có con số nào là “chuẩn để cắt” - tất cả phụ thuộc vào niềm tin có còn giá trị hay không.
Mỗi chu kỳ là một lần nâng cấp tâm thế. Tôi bước vào thị trường với kỳ vọng “kiếm tiền nhanh”.
Tôi ở lại vì nhận ra: đầu tư là một hành trình rèn luyện, thử thách và nâng cấp bản thân.
Mỗi lần thua lỗ - tôi học cách kiểm soát kỳ vọng.
Mỗi lần được lời - tôi học cách không kiêu ngạo.
Mỗi lần giữ tiền mặt - tôi học cách chờ đợi đúng thời điểm.
Mỗi lần phân tích sai - tôi học cách khiêm tốn và học lại.
Sau vài năm, tôi không trở thành thiên tài đầu tư. Nhưng tôi trở thành người biết sống với thị trường, không để thị trường quyết định tâm trạng, không để cảm xúc quyết định danh mục.
Tôi không giỏi hơn ai, tôi chỉ không còn quá vội vàng như xưa.
Ngày trước, tôi từng nghĩ: phải nắm bắt mọi cơ hội, phải mua ngay, bán ngay, tối ưu hoá mọi đồng vốn.
Giờ tôi biết: sự vội vàng là kẻ thù của hiệu quả dài hạn.
Tôi sẵn sàng không giao dịch cả tuần nếu không thấy cơ hội rõ ràng. Tôi không sợ lỡ sóng. Tôi chỉ sợ vào lệnh mà không biết mình đang làm gì.
Thị trường có thể cho bạn nhiều cơ hội. Nhưng nếu bạn tiêu hao tâm trí và vốn vào quá nhiều lần “vội vàng có điều kiện”, bạn sẽ kiệt sức trước khi kịp thấy thành quả.
Tôi đang đầu tư, nhưng sâu hơn, tôi đang luyện một phiên bản vững chãi hơn của chính mình.
Tôi không phải trader, không phải holder, không là chuyên gia, không là “tay to”.
Tôi chỉ là một người đang đi đủ chậm để không vấp ngã vì ảo tưởng, đủ sâu để không bị dắt mũi bởi dòng tiền ngắn hạn, và đủ kỷ luật để nhìn xa hơn phiên hôm nay.
minhluankinhte.blogspot.com
https://www.facebook.com/share/1F9wciuNbB/
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Nhận xét
Đăng nhận xét