Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 7 27, 2025

Từ tháng 10 trở đi: Không đi nhanh hơn thị trường, Không đi chậm hơn bản thân.

Hình ảnh
Tháng 8/2025. Thị trường chứng khoán Việt Nam đang ở một nhịp “vừa đủ để kẻ liều lĩnh gãy, người tỉnh thức bước tiếp”.  VN-Index sau giai đoạn lập đỉnh đã có vài phiên điều chỉnh nhẹ, dòng tiền nội vẫn luân chuyển đều đặn giữa các nhóm ngành - nhưng không còn kiểu "điên loạn" như vài tháng trước. Nhiều người nói: “Hết sóng rồi, cẩn thận.” Một số khác thì: “Đang tích lũy, chuẩn bị đánh tiếp.” Còn tôi, tôi không đứng về phía nào. Tôi chỉ nhìn thị trường như một chiếc gương. Và tôi nhìn thấy vài điều rất rõ: Không còn là thị trường của “ai mua cũng thắng”. Giai đoạn từ cuối 2024 đến giữa 2025 là một “cơn sóng dễ dãi”.  Nhiều cổ phiếu tăng hàng chục phần trăm chỉ vì có câu chuyện, không cần nền tảng.  Nhiều nhà đầu tư mới nghĩ mình đã “giác ngộ đầu tư”. Nhưng đến tháng 8 này, sự phân hóa rõ rệt : Những cổ phiếu có nền tảng, có kết quả kinh doanh thật, có chất lượng quản trị… bắt đầu “tăng chậm nhưng chắc”. Những mã theo sóng - không có gì ngoài kỳ vọng - thì bắt đầu rụng...

"Nhảy Múa Trong Bóng Tối"

Hình ảnh
"Đi Vào Bóng Tối, Gieo Mầm Tình Yêu". Yêu là bước vào vùng nguy hiểm - bởi vì bạn không thể kiểm soát nó, nó không an toàn.  Nó không nằm trong tay bạn; nó không thể đoán trước được. Nó sẽ dẫn bạn đến đâu thì không ai biết.  Nó có dẫn đến đâu không - điều đó cũng không ai biết.  Người ta đang bước vào bóng tối tuyệt đối. Nhưng rễ cây chỉ có thể mọc trong bóng tối.  Nếu rễ của một cái cây sợ bóng tối và không dám đâm sâu xuống lòng đất, cái cây đó sẽ chết.  Rễ phải đi vào trong bóng tối.  Chúng phải tìm đường đến những tầng đất sâu nhất - nơi có nguồn nước, dinh dưỡng. Trái tim là phần tối tăm nhất trong con người bạn.  Nó như màn đêm đen.  Nó là tử cung của bạn, là mảnh đất của bạn.  Thế nên con người sợ bước vào bóng tối; họ muốn ở lại nơi có ánh sáng - ít nhất thì bạn còn thấy mình đang ở đâu và điều gì sắp xảy ra; bạn cảm thấy an toàn, chắc chắn.  Nhưng khi bạn bước vào tình yêu, bạn không thể tính toán các khả năng, bạn không thể dự ...

"Lời Mời Gọi".

Hình ảnh
Khi tôi nói rằng bạn không nên phán xét, điều đó không có nghĩa là bạn không thể nói với học sinh rằng:  "Câu trả lời của em chưa đúng". Điều này không phải là đánh giá con người, mà là đánh giá hành động. Ví dụ, ai đó là một kẻ trộm - bạn có thể phán xét rằng hành vi trộm cắp là sai.  Nhưng đừng phán xét con người đó, vì hành động chỉ là một phần nhỏ.  Một kẻ trộm có thể có nhiều giá trị tốt đẹp khác: trung thực trong nhiều mặt, chân thành, giàu tình yêu thương. Nếu ai đó đang rơi xuống giếng, nói "Đừng đi hướng đó" - không phải là phán xét, mà là giúp đỡ.  Nhưng ngăn anh ta lại không có nghĩa là kết tội anh ta.  Khoảnh khắc bạn suy nghĩ theo hướng kết án, sự phán xét xuất hiện, và tôi phản đối kiểu phán xét đó. Một học sinh làm sai điều gì đó.  Bổn phận của bạn là giúp học sinh đi đúng hướng.  Đây là tình yêu thương, không phải sự kết án.  Nhưng hầu hết mọi người làm điều ngược lại: họ phán xét con người thay vì hành động.  Hành động cần đư...

"SỰ XA HOA CUỐI CÙNG".

Hình ảnh
Tôn giáo là sự xa hoa cuối cùng.  Khi một người bị đói, làm sao anh ta có thể bận tâm về âm nhạc?  Và nếu bạn bắt đầu chơi đàn trước mặt anh ta, anh ta sẽ giết bạn đấy.  Anh ta cần bánh mì! Với tôi, một xã hội nghèo nàn không thể là tôn giáo được.  Ấn Độ chỉ có thể là tôn giáo chỉ khi xã hội đạt tới đỉnh cao của sự thịnh vượng.  Ví dụ trong thời kì của Phật, Ấn Độ giống như nước Mỹ ngày nay vậy, khi đó Ấn Độ là vùng giàu có nhất, tôn giáo mà chúng ta thấy ngày nay chỉ là tàn dư của những ngày đó. Có sự khác biệt cơ bản giữa tôn giáo của người giàu và tôn giáo của người nghèo.  Nếu người nghèo mà trở nên quan tâm tới tôn giáo thì sẽ chỉ là sự thay thế, nếu họ cầu nguyện Thượng đế thì họ cũng xin vì lợi ích kinh tế.  Cho nên thật đúng khi Karl Marx nói rằng: "Tôn giáo là thuốc phiện của nhân dân".  Điều đó là đúng với người nghèo, họ không thể đáp ứng nhu cầu cơ bản cho cuộc sống của họ, cho nên họ thay thế bằng thiền, bằng cầu nguyện, bằng yoga, bằ...

"Sáng Tạo Không Kế Hoạch".

Hình ảnh
Từ leela - nghĩa là sự chơi đùa linh thiêng, cuộc chơi thiêng liêng - cần được hiểu cho đúng. Đây là một khái niệm độc nhất vô nhị của phương Đông.  Ở phương Tây, chưa từng xuất hiện một khái niệm như vậy.  Trong cái nhìn phương Tây, Thượng Đế là một người lao động, chứ không phải một người chơi đùa.  Thượng Đế là “Đấng sáng tạo”, và sự sáng tạo luôn được nhìn bằng vẻ nghiêm trọng. Nhưng trong leela, mọi thứ là chơi đùa, là niềm vui.  Phương Đông đã thấu hiểu rằng Thượng Đế không nghiêm trọng, và tôn giáo cũng không cần phải nghiêm trọng.  Thượng Đế là người chơi đùa vĩ đại nhất.  Ngài đang trong một cuộc chơi tuyệt diệu. Cũng như một họa sĩ chơi với cọ, màu và vải toan - từ việc chơi đùa, điều gì đó bắt đầu xuất hiện.  Tranh vẽ có thể được tạo ra theo hai cách: Một là bạn rất nghiêm trọng - nhưng khi đó, bạn chỉ là một kỹ thuật viên.  Bạn có thể vẽ rất chuẩn, rất đúng, nhưng sẽ thiếu điều gì đó:  - thiếu linh hồn. Đó là khác biệt giữa một kỹ...

"Hạt cải: Phúc âm yêu thích nhất của tôi về Chúa Jesus".

Hình ảnh
"Hiện hữu" (being) có nghĩa là cốt lõi sâu thẳm nhất bên trong bạn.  "Hành động" (doing) có nghĩa là những hoạt động bề mặt, ở vòng ngoài.  "Hành động" liên quan đến mối quan hệ của bạn với người khác, với thế giới bên ngoài.  "Hiện hữu" là chính bạn, khi bạn ở trạng thái không liên hệ, khi bạn trở về với bản thể bên trong. Bạn có thể hiện hữu mà không cần làm gì cả, - nhưng bạn không thể làm gì mà không có sự hiện hữu.  Hành động là thứ yếu, có thể thay đổi.  Một người có thể hoàn toàn không làm gì cả, nhưng không ai có thể tồn tại mà không có sự hiện hữu.  Vậy nên hiện hữu mới là bản chất. Jesus, Krishna, Buddha - tất cả họ đều nói về hiện hữu.  Còn đền thờ, nhà thờ, giáo hội, tổ chức, giáo phái, những đạo sư, thầy tu - tất cả họ chỉ nói về hành động.  Nếu bạn hỏi Jesus, Ngài sẽ nói về bản thể của bạn và cách để chuyển hóa nó.  Nhưng nếu bạn hỏi giáo hoàng ở Vatican, ông ấy sẽ nói về bạn nên làm gì, về đạo đức, về quy tắc phải tuân theo. Đạ...

Bài đăng phổ biến từ blog này

"Chu Kỳ Ngành & Dòng Tiền Luân Phiên".

Tọa Quan Sơn Hổ Đấu: Nghệ Thuật Quan Sát Trong Đầu Tư. (2/8/2025)

“Chứng khoán tăng vù vù, mình nên làm gì khi chưa mua được cổ phiếu nào"?