Từ tháng 10 trở đi: Không đi nhanh hơn thị trường, Không đi chậm hơn bản thân.

Hình ảnh
Tháng 8/2025. Thị trường chứng khoán Việt Nam đang ở một nhịp “vừa đủ để kẻ liều lĩnh gãy, người tỉnh thức bước tiếp”.  VN-Index sau giai đoạn lập đỉnh đã có vài phiên điều chỉnh nhẹ, dòng tiền nội vẫn luân chuyển đều đặn giữa các nhóm ngành - nhưng không còn kiểu "điên loạn" như vài tháng trước. Nhiều người nói: “Hết sóng rồi, cẩn thận.” Một số khác thì: “Đang tích lũy, chuẩn bị đánh tiếp.” Còn tôi, tôi không đứng về phía nào. Tôi chỉ nhìn thị trường như một chiếc gương. Và tôi nhìn thấy vài điều rất rõ: Không còn là thị trường của “ai mua cũng thắng”. Giai đoạn từ cuối 2024 đến giữa 2025 là một “cơn sóng dễ dãi”.  Nhiều cổ phiếu tăng hàng chục phần trăm chỉ vì có câu chuyện, không cần nền tảng.  Nhiều nhà đầu tư mới nghĩ mình đã “giác ngộ đầu tư”. Nhưng đến tháng 8 này, sự phân hóa rõ rệt : Những cổ phiếu có nền tảng, có kết quả kinh doanh thật, có chất lượng quản trị… bắt đầu “tăng chậm nhưng chắc”. Những mã theo sóng - không có gì ngoài kỳ vọng - thì bắt đầu rụng...

Nâng Hạn Mức Vay Tiêu Dùng: Cơ Hội hay Rủi Ro Tiềm Ẩn?

(13/8/2025)...

Việc Hiệp hội Ngân hàng Việt Nam kiến nghị nâng hạn mức vay tiêu dùng từ 100 triệu đồng lên 300 - 400 triệu đồng là một tín hiệu rõ ràng cho thấy hệ thống tài chính đang cố gắng thúc đẩy tiêu dùng như một động lực tăng trưởng trong bối cảnh kinh tế cần kích cầu.

Ở cấp độ nguyên lý, tăng hạn mức tín dụng cá nhân tương đương với việc bơm thêm thanh khoản vào nền kinh tế. Điều này có thể giúp tăng tổng cầu ngắn hạn - một công cụ hữu hiệu khi các lực kéo tăng trưởng khác (như đầu tư công hay xuất khẩu) đang yếu đi.

Tuy nhiên, như tôi thường nói: "Không có gì là miễn phí trong kinh tế học."

(1) Tác động ngắn hạn: Tăng trưởng tiêu dùng

Người dân có khả năng tiếp cận tín dụng cao hơn sẽ chi tiêu nhiều hơn. Điều này sẽ thúc đẩy doanh thu bán lẻ, sản xuất hàng tiêu dùng, và gián tiếp hỗ trợ doanh nghiệp phục hồi. Đây là mặt tích cực, và trong ngắn hạn, nó có thể tạo cảm giác "mọi thứ đang tốt lên".

(2) Trung hạn: Tăng trưởng vay nợ cá nhân và rủi ro tín dụng

Khi tín dụng mở rộng nhanh hơn thu nhập thực, người vay có thể rơi vào tình trạng “chi tiêu của tương lai cho hiện tại”. Đây là con dao hai lưỡi. Nếu nền kinh tế không tăng trưởng đủ nhanh để tạo ra thu nhập bổ sung, người vay sẽ gặp khó khăn trong việc trả nợ, và tỷ lệ nợ xấu có thể tăng.

Chúng ta đã thấy điều này xảy ra ở Mỹ trong khủng hoảng 2008, khi nới lỏng tín dụng tiêu dùng và thế chấp đã dẫn đến một chu kỳ vỡ nợ quy mô lớn.

(3) Dài hạn: Quản trị chu kỳ tín dụng

Mọi quốc gia đều vận hành theo chu kỳ tín dụng - thời kỳ mở rộng tín dụng (credit expansion) rồi đến thu hẹp (credit contraction). Khi chính sách quá tập trung vào kích thích vay mượn mà không đi kèm cơ chế kiểm soát chất lượng tín dụng, nền kinh tế dễ bị “nghiện nợ”. Điều này sẽ khiến chu kỳ suy thoái tiếp theo nghiêm trọng hơn.

Điều quan trọng cần ghi nhớ là

“Nếu bạn hiểu được cơ chế vận hành của các lực lớn - tín dụng, lãi suất, thu nhập - bạn có thể dự đoán trước các chu kỳ và chuẩn bị cho chúng.”

Việc nâng hạn mức vay tiêu dùng là một công cụ. Công cụ không tốt hay xấu - điều quan trọng là cách sử dụng nó, thời điểm, và bối cảnh.

Nếu hệ thống ngân hàng duy trì kỷ luật tín dụng, quản trị rủi ro tốt, và nền kinh tế thực có đủ năng lực hấp thụ vốn hiệu quả, thì đây có thể là đòn bẩy hợp lý. Nhưng nếu không, nó chỉ là một sự trì hoãn những vấn đề lớn hơn phía trước.

https://www.facebook.com/share/1F9wciuNbB/



Nhận xét

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

"Chu Kỳ Ngành & Dòng Tiền Luân Phiên".

Tọa Quan Sơn Hổ Đấu: Nghệ Thuật Quan Sát Trong Đầu Tư. (2/8/2025)

“Chứng khoán tăng vù vù, mình nên làm gì khi chưa mua được cổ phiếu nào"?