"Đàn Ông & Phụ Nữ".
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Đàn ông đã được dạy rằng phải chỉ là đàn ông: không bao giờ được bộc lộ nét nữ tính, không bao giờ được mềm lòng, không bao giờ được tiếp nhận - mà luôn phải hung hăng.
Họ được dạy rằng không được khóc, không được rơi lệ - vì nước mắt là thứ thuộc về phụ nữ.
Còn phụ nữ thì lại được dạy rằng không được giống đàn ông ở bất kỳ điểm nào: không được tỏ ra dữ dội, không được thể hiện cảm xúc, luôn phải ngoan ngoãn, tiếp nhận.
Điều này trái với thực tại - và nó đã làm què quặt cả hai giới.
Trong một thế giới tốt đẹp hơn, với sự hiểu biết đúng đắn hơn, đàn ông sẽ mang cả tính nam lẫn tính nữ, và phụ nữ cũng thế - vì có những lúc đàn ông cần trở nên như một người phụ nữ: những khoảnh khắc cần sự dịu dàng, những giây phút của tình yêu.
Và cũng có những lúc phụ nữ cần mạnh mẽ, cần bộc lộ sự giận dữ - khi nổi giận, khi phòng vệ, khi phản kháng.
Nếu một người phụ nữ chỉ biết thụ động, cô ấy sẽ trở thành nô lệ một cách tự nhiên.
Một người phụ nữ thụ động tất yếu sẽ bị biến thành nô lệ - đó là điều đã diễn ra qua hàng thế kỷ.
Còn một người đàn ông mà lúc nào cũng hung hăng, không biết dịu dàng là gì, ắt sẽ tạo ra chiến tranh, tâm bệnh và bạo lực cho thế giới này.
Con người đã đánh nhau, không ngừng nghỉ - cứ như thể mục đích duy nhất của sự hiện diện trên trái đất này là để chiến đấu.
Trong ba nghìn năm qua, đã có năm nghìn cuộc chiến.
Chiến tranh luôn nổ ra ở đâu đó; trái đất chưa từng trọn vẹn, chưa từng lành mạnh… chưa từng có lấy một khoảnh khắc không có chiến tranh.
Ở Triều Tiên, đến Việt Nam, đến Israel, đến Ấn Độ, Pakistan, Bangladesh - ở đâu đó, sự tàn sát vẫn tiếp diễn.
Để làm đàn ông, người ta phải giết chóc.
75% năng lượng nhân loại được dồn vào nỗ lực chiến tranh: chế tạo bom, bom nguyên tử, bom hydro, bom neutron, v.v...
Cứ như thể mục đích tồn tại của đàn ông trên hành tinh này là chiến tranh.
Anh hùng chiến tranh thì được tôn vinh.
Chính trị gia thời chiến thì trở thành những tên tuổi vĩ đại trong sử sách:
Adolf Hitler, Winston Churchill, Joseph Stalin, Mao Trạch Đông - những cái tên này sẽ còn mãi.
Tại sao? - Vì họ đã tạo ra những cuộc chiến lớn, họ đã phá hủy.
Là xâm lược hay phòng thủ - điều đó không quan trọng - bởi họ đều là những kẻ hiếu chiến.
Và chẳng ai thực sự biết ai là kẻ tấn công.
Đức có phải là nước xâm lược không? - Còn tùy vào ai viết lịch sử.
Ai thắng thì sẽ viết sử, và sẽ chứng minh bên kia là kẻ gây hấn.
Nếu Hitler thắng, sử sách đã hoàn toàn khác.
Sẽ vẫn có tòa án Nuremberg, nhưng tướng lĩnh và chính trị gia Mỹ, Anh, Pháp mới là những người bị đem ra xét xử.
Và người Đức sẽ viết lịch sử - dĩ nhiên với một cái nhìn hoàn toàn khác.
Không ai biết điều gì là sự thật.
Nhưng có một điều chắc chắn: con người đã đổ toàn bộ năng lượng của mình vào chiến tranh.
Vì sao? - Vì người đàn ông đã bị dạy rằng chỉ được là đàn ông, phần nữ tính bên trong anh ta đã bị chối bỏ.
Không một người đàn ông nào là trọn vẹn.
Và điều tương tự cũng đúng với phụ nữ - không một người phụ nữ nào là trọn vẹn.
Phần nam tính trong cô ấy đã bị phủ nhận.
Khi còn nhỏ, cô không được phép đánh nhau với con trai, không được trèo cây, phải chơi búp bê, phải đóng vai làm mẹ trong trò chơi gia đình.
Đó là một cái nhìn méo mó khủng khiếp.
Đàn ông là cả hai, phụ nữ cũng vậy - và chỉ khi cả hai phần ấy được sống, ta mới có thể tạo nên một con người thực sự hài hòa.
Sự hiện hữu mang tính biện chứng: các mặt đối lập không chỉ đối lập, mà còn bổ sung cho nhau.
-The Heart Sutra-
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Nhận xét
Đăng nhận xét